Ta mài gió bấc mùa đông
Thành kim khâu lại nắng hồng ngày xanh
Bến thời gian quá mong manh
Để ta vá mãi, chẳng lành... mùa xưa...Xem thêm
Nữ Oa đội đá vá trời
Ta đội cay đắng vá đời đắng cay...
Rỗng không một tấm thân này
Thế mà chất chứa thật đầy phiêu linh.
Vo tròn, nén chặt chữ tình
Giấu sâu tận đáy tấm hình thời gian!
Thẩn thơ ngồi nhặt lá vàng
Xếp nên hai chữ TRÁI NGANG cho mình.NTU 2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét