Những nỗi buồn không tên
Sao cứ đi ngoài phố
Những nỗi buồn vô cớ
Sao lạc vào trong ta!
Trống vắng xếp đầy nhà
Cô đơn tràn tận ngõ
Tình yêu như cơn gió
Rong ruổi hoài nơi xa
Nỗi buồn vào không ra
Dù bao nhiêu cửa mở
Nỗi buồn như hơi thở
Của một ngày chưa xa
Bỗng thấy ấm trong nhà
Biết mình chưa vô cảm
Nhấc bút lên can đảm
Viết nỗi buồn thành tên!
NTU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét