Anh còn nhớ mưa phùn xứ Bắc?
Cả đất trời giăng mắc hơi xuân
Xoè tay, ra phố ngại ngần
Chỉ trông bụi nước, bần thần vu vơ...
Thì đừng lục bài thơ ngày cũ
Để yêu thương cứ rủ nhau về
Mưa phùn dẫu rét tái tê
Vẫn còn nguyên vẹn lời thề ngày xanh
Ký ức cũ mong manh thiêu đốt
Thành tàn tro bay ngược lên trời
Nhỡ... bay vào mắt mọi người
Thể nào cũng gặp cảnh đời trái ngang.
Người ơi, nắng gió Phương Nam
Chỉ xin đủ ấm hong làn môi thơ....
2/1012- NTU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét