Em không nép vào anh
Dù trời đầy giông bão
Nhưng em tựa vào anh
Để bình yên ốc đảo!
Em không giữ được anh
Thôi vẫy vùng gió nắng
Nhưng em buộc được anh
Bằng hy sinh thầm lặng!
Hạnh phúc mong manh lắm
Xoè tay là vỡ tan
Nhưng nắm vào thật chặt
Lại căng như dây đàn!
Anh đừng sợ mất em
Dẫu đầy trời gió thổi
Em không đi lạc lối
Vì mình tựa vào nhau!
(NTU - tag Thơ cũ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét