Anh nhắc "hoa gạo tháng ba"
Khiến cho em thấy chiều tà chênh vênh.
***
Bến xưa thôi chẳng ghập ghềnh
Sóng xưa cũng chẳng còn duềnh đò xưa.
***
Giờ anh mắc nợ cơn mưa
Nêu khêu hoa gạo sân chùa về hong!
***
Nhen lên óng sợi tơ lòng
Quắt quay anh đẩy khói vòng về em!
***
Câu thơ ngày ấy, em quên
Để cho hoa gạo rụng bên lối đời...
***
Anh đừng đốt nữa anh ơi
Đừng hờn, đừng trách bằng lời vu vơ.
***
Nghiêng anh, chống chếnh gió lùa
Nghiêng em, mưa nắng trái mùa bủa vây!
***
Xin vùi hoa gạo ở đây
Cho thơ cháy một lần này nữa thôi.
***
***
***
Người buồn ....
Em cũng chẳng vui...
Nhưng ta giữ được khoảng trời bình yên.
1622012-NTU
:D
Trả lờiXóa