Không còn " tóc gió thôi bay"
Xoè tay ra vuốt,
Trượt ngày chênh vênh.
Ngắn đi những sợi gập ghềnh
Lại dài thêm những nổi nênh trái mùa!
Rụng rơi
Lả tả
Ngày xưa
Chiều buông
Hẫng hụt
Ngón lùa hư không.
Hoàng hôn
Ngồi nối tơ lòng
Rưng rưng
Buộc được một vòng tử sinh.
17/06/2012- NTU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét