Hồn thu em cất giấu
Mại mềm trong câu thơ
Nay mở ra xem lại
Hồn thu ơi..... sững sờ!
Thương mùa thu đã chết
Để nắng vàng hanh hao
Câu thơ còn hằn vết
Dấu heo may cứa vào!
Trả thu về trời đất
Câu thơ thành chênh vênh
Sóng không còn trong mắt
Niềm tin giờ lênh đênh....
1782011- NTU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét