Người theo dõi

Danh sách Blog của Tôihttp://8khung.blogspot.com/

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

PHỐ HIẾN

Phố Hiến
21:42 1 thg 2 2012Công khai48 Lượt xem 4

Sinh ra tại Hưng Yên, lấy chồng Hưng Yên vậy mà mình vẫn chưa biết Phố Hiến, chưa biết cây nhãn tổ ở đâu. Lạc hậu quá.
Tết này được nghỉ dài ngày, lại về quê, nên mình đề nghị tranh thủ đi thăm nơi được mệnh danh "Thứ nhất Kinh Kỳ, thứ nhì Phố Hiến". Từ quê chồng đến thành phố Hưng Yên có hơn 20 km thôi.

Cảm nhận đầu tiên là đường rộng quá.  Đường mới, phố mới, lại là đồng bằng, nên cứ thấy thênh thang. Việt bảo bố đi chậm, hạ kính xuống để quay camera. Việt thuyết minh cứ như MC. Hay ra phết,  nhưng mỗi tội thỉnh thoảng lại ngắc ngứ "à.. à...ờ... ờ"
, khiến Đức phải trợ giúp. (Về nghe lại đoạn này thấy MC toàn nói mò, sai nghiêm trọng về địa lý và lịch sử
)

Dọc đường bờ đê, công ty cây xanh môi trường cắt tỉa những hàng rào bằng cây thật đẹp. Ô cỏ trang trí cũng vậy. Có lẽ mới làm nên rất sắc nét, chỉn chu.

Đi lòng vòng một vài đường phố thì dừng lại tại chùa Chuông. Chả thấy tên chùa (hay là tại không biết đọc chữ Nho), hỏi mọi người thì mới biết là chùa Chuông. Chùa có khuôn viên khá rộng. Nhưng đang trùng tu cải tạo nên vẫn còn dang dở ngổn ngang. Chỉ thấy các bạn học sinh là nhiều. Ấn tượng nhất ngay từ cổng vào là một cây cầu đá bắc qua cái ao nhỏ. Hệ thống tượng Phật trong chùa Chuông rất phong phú. Có cách sắp xếp na ná như Vạn Niên ở Hồ Tây.

Nghe nói Hưng Yên nổi tiếng nhất là Đền Trần nên mình muốn đến đó.  Đường Bãi Sậy. Tìm được chỗ đỗ xe cũng khá là vất vả, phải đi bộ một đoạn dài.
Khuôn viên đền Trần hẹp, sát đường quá nên bớt đi vẻ thâm u cổ kính. Thường những ngôi đền chùa mà có nhiều cây cổ thụ như si, đa, bồ đề thì mới làm tăng cảm giác linh thiêng, huyền bí.
Thấy Việt và Đức đọc mãi hai khung chữ treo ở cửa đền ghi lại đánh giá và nhận xét của đại tướng Võ Nguyên Giáp về Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, mình bảo Việt chụp lại về đọc. Việt hỏi một câu khiến cho mình cười rũ ra: " Ơ, thế mẹ ơi, hôm nay con mới biết Đức Thánh Trần, Hưng Đạo Vương là Trần Quốc Tuấn.... Con cứ tưởng đấy là hai ông"
!!! Hi hi. Chả trách  bộ giáo dục phải nháy đèn đỏ báo động về con số học sinh lơ mơ với lịch sử nước nhà.
Chuyện này thì Đức giỏi hơn. Đức bảo như một ông cụ non: 'Anh chả chịu đọc sách gì cả.  Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn được nhân dân phong là Thánh, thường gọi là Đức Thánh Trần và lập đền thờ ở nhiều nơi."
Việt lại một lần nữa ngớ ra: "Thế mẹ ơi, ngày trước mẹ bảo bán khoán con cho Đức Thánh Trần là bán cho ông này à?" 'Ừ".  Việt cứ ngơ ngác như con gà tồ, và thế là để giải đáp thắc mắc của  cậu cả, mình phải mất hơn 10 phút trình bày.


Lễ đền Trần và lễ Mẫu xong, sang Nguyệt Hồ. Mình chợt nhớ đến một người bạn, năm ngoái đi Đền Trần đã làm thơ ngay tại chỗ về nơi này  và gửi qua tin nhắn cho mình. Mình bất giác nhìn quanh quất với một ý nghĩ vu vơ, biết đâu hôm nay lại gặp...
.
Thực ra khu này không có gì nổi bật lắm. Các trò chơi trẻ con nghèo nàn, cũ kỹ. Lạnh nên không cho bọn trẻ đạp vịt. Thế nhưng Đức và thằng em họ vẫn cứ đòi trèo lên đu mặt trời và xe máy. Đu này cao có 8m tính từ mặt đất thôi. Mà Đức đã đu nhiều lần ở công viên nước rồi, cao thế cơ mà vẫn thích leo lên. Cho đi mấy vòng rồi bắt xuống. Vẫn còn tiếc rẻ. Hâm thế chứ.
Chơi  một lúc đói bụng, Đức đòi ăn xúc xích. Từ hôm đọc bài bên blog bác Thanhthuoc nói về ăn xúc xích làm tăng khả năng ung thư tuyến tuỵ, gọi Đức cho Đức đọc, cu cậu cũng sợ, vì xúc xích là món khoái khẩu của Đức. Đức bảo cho con ăn một cái thôi, xem xúc xích Hưng Yên có ngon không,
. Biết là không đảm bảo vệ sinh rồi, nhưng cu cậu khéo mồm quá, mẹ chiều vậy. Lạy giời về đừng có phải uống berberin


Lên xe đi xem cây nhãn tổ. Mình cứ tưởng là một cái cây cao to lắm, nhưng cũng bình thường. Một bác lớn tuổi bảo "cây này chỉ là cành chiết của cây nhãn tổ thôi". Cây nhãn thì không sao, nhưng mấy cây cột chống đã mục cả. Có một nhóm các bạn, chắc là sinh viên xem xét, ghi chép rất kỹ các văn bản. ký tự từ trong nhà thờ ra đến ngoài bia khắc.

Còn một địa điểm mình muốn đến nữa là Văn Miếu. Có lẽ đây là giá trị văn hoá, giá trị tinh thần của Phố Hiến. Hưng Yên nổi tiếng với cây nhãn tổ, cây nhãn tiến vua. Và Văn Miếu là nơi thể hiện đất học, khoa bảng sau kinh kỳ cùng với một thương cảng trên bến dưới thuyền mang thương hiệu Phố Hiến.

Thế nhưng chưa kịp đến Văn Miếu thì tài xế đã có điện thoại gọi về. Chán thế chứ.

Hai tiếng đồng hồ cho một lần thăm Phố Hiến quả là ít ỏi. Mình chẳng đi được mấy. Nhưng cũng kịp nhận ra một thành phố hiền hoà, êm ả. Không khói bụi, không ồn ào và có một chút gì đó nao nao...

5/1 Nhâm Thìn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét