Cuốn lịch sắp xé đến tờ cuối cùng
Một năm bào mòn những góc vuông thành mặt phẳng
Ta cũng bào mòn ta bằng những điều im lặng
Mỏng manh ơi.... thương lắm sợi tơ lòng.....!
Mua lại thời gian, ta chốt chặt vào khung
Sao tìm mãi không gặp điều đã mất?
Sương ảo ảnh giăng mờ qua mi mắt
Chấp chới lá vàng... thêm một chiếc... rơi ngang....
Chiều ơi,
Cõi thực bình an
Cõi thơ xin được đa đoan với tình.
231111
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét