Người theo dõi

Danh sách Blog của Tôihttp://8khung.blogspot.com/

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

NGƯỜI LỚN

Người lớn
21:47 28 thg 3 2012Công khai128 Lượt xem 13


Chiều mẹ đi làm về là Đức xin mở máy tính ngay. Mẹ hỏi " Con làm gì". Đức trả lời "Con có việc mẹ ạ". Nghe ghê chưa, cứ như là người nhớn.

Đức mở máy , vào google rồi gọi điện cho Long. Long sang, hai thằng chúi vào máy. Mẹ rất tò mò. Không biết các con làm gì.

Mẹ nghe Đức nói:
- Đây nhé, tớ sẽ tìm cho cậu mẫu đơn xin vào đội. Nhưng trước hết, cậu phải đọc cái này đã....
- Cái gì?
- Lịch sử đội thiếu niên tiền phong.
- Ui giời. Sao phải đọc cái đấy. Tớ chỉ chép đơn xin vào đội thôi.
- Không được. Muốn vào đội phải hiểu lịch sử đội chứ. Năm ngoái tớ vào đội, mẹ tớ cũng bắt tớ phải đọc cái này.
- Mẹ cậu có phải là cô giáo đâu mà bắt được?
Mẹ suýt phì cười khi nghe Đức trả lời:
- Mẹ tớ bắt được. Dì tớ dạy cấp 3 mà vẫn phải nghe lời mẹ tớ. Cô giáo mình còn ít tuổi hơn mẹ tớ nữa. Người lớn thì bắt được trẻ con chứ...
Mẹ tủm tỉm đi ra, kệ cho Đức làm công tác huấn thị và thuyết khách.


***

Đến tối, Đức háo hức đợi chương trình trực tiếp bình chọn Vietnam Got Talent vì Đức hâm mộ Nguyễn Đặng Đăng Khoa. Cả nhà mình cũng giống Đức vì Đăng Khoa thật là tài năng với những bước nhảy điệu nghệ. Trước khi công bố những người lọt vào vòng chung kết, Đức đã khẳng định:
- Chắc chắn Đăng Khoa là người có tấm vé đầu tiên.
Thế nhưng những gì diễn ra sau đó thì không giống như kịch bản của Đức. Đức nhăn nhó, Đức bức xúc, Đức mặt căng như dây đàn theo dõi màn hình. Khi Đăng Khoa khóc ở top 3, mẹ nghe Đức nói:
- Đăng Khoa bình tĩnh. Đừng khóc. Không việc gì phải khóc. Bạn sẽ chiến thắng.
Đến lúc vị giám khảo cuối cùng Thành Lộc tuyên bố chọn Dương Mạnh Hoà thì cả nhà ồ lên. Mẹ nhìn sang thấy nước mắt chảy trên má Đức. Thương thế.


Mọi người bàn tán ồn ào. Rồi quay qua trêu Đức. Bất chợt Đức nói:
- Con mà là Dương Mạnh Hoà, con sẽ tuyên bố nhường cho Đăng Khoa, vì Đăng Khoa còn bé thế cơ mà. Đằng này anh ấy lại nhảy lên vui mừng. Như thế không xứng đáng là người lớn. Cười trên nỗi đau khổ của người khác.

Hình như cả nhà chợt sững lại. Đức nói đấy ư? Ông cụ non từ bao giờ thế? Những ai vừa cười trêu Đức hình như thoáng qua một chút ngượng ngùng...


***

Ngày hôm nay mẹ thấy Đức mang lại cho mẹ hai lần thú vị. Mẹ cứ nghĩ về con mãi không thôi. Yêu Đức lắm ấy .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét