Những câu thơ buồn
Khoác lên tấm áo Người Dưng
Câu thơ bỗng hoá... một vùng heo may!
Sắt se gió thổi trên tay
Nôn nao mây trắng xếp đầy ngổn ngang....!
Mong manh như chiếc lá vàng
Tròng trành chao đảo xoay ngang giữa trời!
Yêu hay là ghét, người ơi
Hờn hay là giân những lời vu vơ...?
Lẽ nào rút ruột nhả tơ
Nước sôi luộc kén, bơ vơ ...thân tằm!
Khoảng trời riêng cứ lặng thầm
Xôn xao ngõ vắng thăng trầm bể dâu
Tiếng lòng than thở đêm thâu
Để cho tôi viết... những câu thơ buồn.......
(NTU)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét