Đối diện mình khi cuộc sống lặng im
Sự vu vơ cứ xoay tìm nỗi nhớ
Chẳng xa cách mà ngập đầy trắc trở
Biết quá gần mà vạn nẻo chông chênh!
Ai thấy trên trời một mảnh trăng vênh
Thì mới nhận ra cái khoảng mình hao thiếu
Không nói ra nhưng chúng mình đều hiểu
Có sự lắp ghép nào không vết nứt đâu anh?!
Tìm niềm vui trong rung cảm mong manh
Để biết rằng thu vẫn còn gõ cửa
Dẫu chẳng thể ôm vào lòng thu nữa
Cũng tin rằng thu đã ấm trên môi...
Nỗi nhớ gần...nỗi nhớ lại xa xôi....
Không bất chợt mà dịu dàng nhè nhẹ
Ta nhận thấy mơ hồ và rất khẽ
Tiếng cựa mình của lá - giấc ngủ đông...
Góc trời gần, người có nhận ra không?!.(NTU)
Sự vu vơ cứ xoay tìm nỗi nhớ
Chẳng xa cách mà ngập đầy trắc trở
Biết quá gần mà vạn nẻo chông chênh!
Ai thấy trên trời một mảnh trăng vênh
Thì mới nhận ra cái khoảng mình hao thiếu
Không nói ra nhưng chúng mình đều hiểu
Có sự lắp ghép nào không vết nứt đâu anh?!
Tìm niềm vui trong rung cảm mong manh
Để biết rằng thu vẫn còn gõ cửa
Dẫu chẳng thể ôm vào lòng thu nữa
Cũng tin rằng thu đã ấm trên môi...
Nỗi nhớ gần...nỗi nhớ lại xa xôi....
Không bất chợt mà dịu dàng nhè nhẹ
Ta nhận thấy mơ hồ và rất khẽ
Tiếng cựa mình của lá - giấc ngủ đông...
Góc trời gần, người có nhận ra không?!.(NTU)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét