Người theo dõi

Danh sách Blog của Tôihttp://8khung.blogspot.com/

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

THƯƠNG CON

Thương con
11:57 3 thg 3 2010Công khai20 Lượt xem 1



Em biết anh bối rối

Khi mang hoa về nhà

Hoa thay lời xin lỗi

Phút ghen hờn chiều qua!




Con ríu rít chạy ra

Mở cửa xe đón bố

Ôm bó hoa hồng đỏ

"Mẹ ơi, mẹ có quà!"




Thương con em nhận hoa

Quên những điều được, mất

Nhưng sương từ đôi mắt

Đọng giọt buồn trên hoa...!

CHUYỆN ĐỨC

Chuyện con
07:20 9 thg 5 2011Công khai14 Lượt xem 22
(Cho Đức)

Đêm qua con thức rất khuya

Cứ đòi xem đội Chelsea đá cầu
Bắt mẹ mua áo chọn mầu
Số 8 Lampard, đua nhau bạn bè
Cả ngày ôm mẹ tỉ tê
Cho con thức nhé, không khuya đâu mà....

Hết giờ con xị mặt ra
Bước vào phòng mẹ không sà, không vui
"Đội con bị thua mất rồi"
Mắt ngân ngấn nước, con ngồi buồn thiu...

Ra đây với mẹ, con yêu
Lần sau mẹ sẽ không chiều nữa đâu
Xem rồi lại cứ âu sầu
Bản lĩnh lên chứ, đi lau mặt nào....

Mắt con lóng lánh vì sao
Nhoẻn cười với mẹ chạy nhào vào ôm
Mẹ ơi con sẽ không buồn
MU con sẽ chọn luôn đội này...



Ôm con mắt mẹ chợt cay
Ước vô tư giống tuổi này, mau quên...!
NTU

NHẬN THỨC CỦA CON

Nhận thức của con
13:57 6 thg 8 2011Công khai21 Lượt xem 15
Sinh nhật con trai.
Bố bảo đi ăn tối cho thoải mái thời gian. Con đề nghị " ăn trưa để tối con còn mời các bạn chứ". Vì là sinh nhật con nên bố phải đồng ý, không gia trưởng áp đặt được.

Ăn xong tất cả các anh chị em đều về nhà mình chơi, rồi giúp con cắm hoa, sắp bánh kẹo, gọt hoa quả. Nhìn con xăng xái, tíu tít ra vẻ trọng đại, yêu ghê lắm.

Con ngồi giữa nhà, xoè tay lẩm nhẩm đếm khách mời. Tùng này, Thắng này, Hà My này, Trâm Anh này.... Thấy con ngần ngừ một lát rồi ngẩng lên nói với mẹ:
- Mẹ ơi, con không mời Hưng đâu mẹ ạ.
- Sao thế con? Bạn Hưng ngoan ngoãn, học giỏi, chơi cờ vua cũng giỏi thế cơ mà...
- Con không chơi với bạn ấy nữa. Bạn ấy sắp hư rồi, sắp học dốt rồi....
Mẹ ngạc nhiên:
- Sao con lại nói bạn thế?
Con đứng lên, đến bên mẹ, ra vẻ bí mật:
-  Thật đấy mẹ ạ. Con nói với mẹ chuyện này...
- Ừ, con nói đi
- Bố mẹ bạn Hưng bỏ nhau, đưa nhau ra toà ly hôn rồi....Chính bạn ấy bảo với con là bạn ấy sắp hư hỏng rồi, sắp học dốt rồi....nên con không chơi với bạn ấy nữa. Mẹ thấy con có khôn không?
Mẹ quá bất ngờ. Mẹ không kịp phản ứng trước câu hỏi của con.
- Ai bảo con nghĩ như thế? Không phải đâu con ạ.
Con hồn nhiên:
- Đúng rồi mà mẹ. Ở ti vi, ở phim, ở báo đều bảo thế mà. Con sẽ bảo các bạn không chơi với Hưng nữa.
Mẹ phải im lặng mất một phút để cân nhắc.. Mẹ nói với con:
- Con không được như thế. Chuyện bố mẹ bạn Hưng là chuyện của người lớn. Việc học tập, rèn luyện là việc của các con. Không phải bố mẹ ly hôn là tất cả con cái hư hỏng con ạ. Con phải bảo với bạn Hưng là bố mẹ bạn ấy vẫn sẽ quan tâm đến bạn ấy, bạn ấy không thể hư hỏng được..
Con hơi nhíu mày, nhưng không nói gì.
- Con sang mời bạn Hưng đi...
Con vẫn im lặng.
- Bạn Hưng sẽ rất buồn nếu con không chơi với bạn ấy. Như thế con không phải là bạn tốt của bạn ấy rồi. Con phải giúp đỡ bạn khi bạn buồn chứ...
Đôi mắt trong veo của con ngước lên nhìn mẹ. Mẹ vỗ nhẹ nhẹ vào lưng con:
- Con trai của mẹ ngoan như thế này làm sao mà hư được, đúng không? Hay là mẹ với con cùng sang nhà bạn Hưng đi.
Con đúng thật là ưa nịnh. Con ngần ngừ một chút rồi bảo mẹ:
- Thôi, không cần đâu mẹ. Con sang nhà Hưng đây.


Buổi sinh nhật con thật vui. Trong các ảnh anh Việt chụp, có ảnh con và Hưng ghé tai nhau thầm thì điều gì đó.
Trẻ con rất nhạy cảm nhưng cũng lại mau quên.



Những nhận thức của trẻ con có ảnh hưởng rất lớn từ công tác tuyên truyền, phản ánh trên các phương tiện thông tin đại chúng. Mà cái gì cũng có hai mặt của nó. Liệu có thể xảy ra trường hợp trẻ con của các gia đình ly hôn cứ đi theo con đường mòn đã được định hướng, giống như tự kỷ ám thị về tương lai của mình như trường hợp bé Hưng không nhỉ?

Biết  là chuyện trẻ con rồi, nhưng người lớn không thể không suy nghĩ...
Ui, mình rõ hâm!

MẸ

Mẹ
 
21:55 30 thg 8 2011Công khai16 Lượt xem 11


Khe khẽ cửa, khe khẽ từng lời nói
"Đỡ không con?" và "có đói không con?"
Mẹ gỡ kính, gỡ áo ngoài chống nắng
Ánh mắt yêu thương, con rợp cả tâm hồn!


Suốt chặng đường đời con đã đi qua
Dấu thời gian in trên da, trên mắt
Sao chiều nay bỗng dưng con muốn khóc
Bởi thấy mình nhỏ bé quá mẹ  ơi....


Chẳng mấy đâu, mẹ chạm tuổi bẩy mươi
Con chưa một lần tự tay mình chăm mẹ
Mẹ vẫn vất vả cùng con trong âm thầm lặng lẽ
Có đớn đau nào mẹ không ở cạnh bên...?


Những hạt nắng lung linh chợt nhoà nhạt bên thềm
Con cố nén mà không thôi thổn thức
Lời nói chẳng cất lên mà chìm sâu trong ngực
Cuộc đời này, con ơn mẹ biết bao!


Yêu thương từng đợt sóng trào
Giọt mồ hôi mẹ, thơm vào không gian....

30/8/2011

CON LỚN


Con lớn
17:01 17 thg 9 2011Công khai17 Lượt xem 22
(Cho Việt)
Hôm qua con xin mẹ
Đến nhà bạn học thêm
Mẹ "điều tra" thử xem
Con nhận mình nói dối!

Con thành thật xin lỗi
Vì sinh nhật Cẩm Ly
Sợ mẹ chẳng cho đi
Con lại không muốn vắng!

Tất nhiên là mẹ mắng
Vì rõ ràng con sai
Nhưng mắng con xong rồi
Mẹ lại thầm suy nghĩ

Từ bao giờ thế nhỉ
Mẹ không làm bạn con?
Để buồn vui dỗi hờn
Được nghe con chia sẻ?

1692011

CON LƠN ĐẤT

Con lợn đất
18:56 9 thg 1 2012Công khai30 Lượt xem 13

Hôm nào mẹ về cũng là Đức chạy ra mở cổng, nhoẻn miệng cười khoe hai chiếc răng bàn cuốc cùng với lời reo rõ to " A, mẹ về". Mẹ vô cùng quen thuộc với dáng người ấy, miệng cười ấy, tiếng reo ấy.

Thế mà hôm nay Đức đón mẹ không vồ vập như mọi khi, mặt buồn thiu. Thay vì Đức sà vào mẹ, mẹ sà xuống với Đức:
- Có chuyện gì vậy con yêu? Sao con buồn thế? Nói cho mẹ biết xem nào...
Đức xị mặt, nói như sắp khóc:
- Con phá sản rồi!
- Ôi trời.... Mẹ không nhịn được cười... Đúng là mẹ vô duyên quá, nhưng quả thật mẹ không nhịn được khi con nói thế.
Con vùng vằng đi vào phòng khách, dỗi hờn ngồi xuống ghế.
- Hôm nay con mổ lợn rồi...
- À thế à. Thế con lợn của con được bao nhiêu kg? Thế làm sao lại phá sản?

Thì ra chiều nay, lúc bố còn ở nhà, Đức xin bố được đập lợn đất. Đức thích một chiếc xe đạp địa hình. Hồi trước khi Đức mới tập đi xe đạp, các bạn đều tập bằng xe mi - ni, nhưng bố sợ con ngã nên mua cho Đức một chiếc xe thiếu nhi cho dễ tập. Đức tập nhanh lắm, chỉ một buổi là đã đi được rồi. Bây giờ Đức học lớp 4, cái xe ấy nhỏ quá, Đức chẳng thích đi nữa. Đức bảo cho em Nhím, em Hà nhà dì Minh tập đi. Nhưng chú Dương nhà dì Minh nói:  "Ôi dào! Giờ ai còn tập xe đạp nữa, có tập thì tập ô tô thôi". Chán chú Dương thế không biết, làm Đức cụt mất cả hứng. Nhưng mà chú nói cũng đúng thôi, hai em nhà chú đều học trường quốc tế, bố mẹ đều đưa đón bằng ô tô cả. Mà mẹ cũng không muốn mua xe cho Đức đâu, vì Đức cũng luôn có người đưa đón đi học rồi mà.  Cho nên khi Đức xin mẹ mua xe, mẹ bảo :
- Thôi, con đi đâu đến đâu mà mua xe. Với lại mẹ hết tiền rồi...
Mắt Đức long lanh:
- Chỉ cần mẹ đồng ý thôi, con có tiền rồi. Con đi xe đạp là con tập thể dục mà.
Mẹ biết Đức nghĩ đến con lợn đất. Nhưng mà mẹ đang bận cái gì ý, nên mẹ chẳng lưu tâm đến chuyện này.


Lúc chiều, anh Việt giúp Đức mổ lợn. Ái chà, con lợn của Đức béo ghê. Được những 925 nghìn đồng. Những đồng tiền xu 5000, 2000 vàng choé , mới tinh. Con lợn này Đức nuôi lâu lắm rồi. Các con lợn khác đã mổ từ lâu, nhưng con này thì để mãi, vì Đức thích tiền xu lắm. Nếu có đồng tiền giấy nào là Đức nằn nèo xin đổi xu bằng được, kể cả 5 chục hay 1 trăm Đức cũng chỉ cần lấy 1, 2 đồng xu, còn đâu cho nợ hết.

Mẹ nhớ hình ảnh Đức trịnh trọng, nâng niu thả từng đồng xu vào lợn rồi lắc lắc cho nó kêu với một kỳ vọng thơ ngây trong sáng vô cùng. Đức bảo đây là tài sản khổng lồ của con. Bao giờ con mổ lợn thì sẽ mời tất cả mọi người đến ăn liên hoan này, xong rồi con dùng tiền ấy để cưới vợ này, đóng cổ phần cho bố này
( nghe lỏm chuyện của bố mà)

Cả nhà hay trêu Đức, nhất là bố. Có lần bố bảo Đức mổ lợn cho bố vay vì công ty bố dạo này khó khăn quá, ít nữa bố trả gấp 100 lần.... Đức không nghe, bảo: " nhỡ công ty làm ăn thua lỗ thì bố lấy gì trả nợ cho con"...


Đếm mãi mới xong tiền, Đức phấn khởi bê rổ tiền vào phòng bố:
- Bố ơi, con lợn của con được 950 000. Có đủ tiền mua xe không bố.
Bố đang thắt calavat, không quay lại mà chỉ nhìn con qua gương:
- Ờ, đủ.
- Bố đi mua cho con nhé. Con thích xe màu xanh.
Bố quay ra, nhìn thấy rổ tiền xu, kêu lên:
-Ồ, tiền này không mua được.
Đức ngơ ngác:
- Sao ạ?
- Giờ ai người ta dùng tiền xu...
Đức thất vọng ngỡ ngàng:
- Thế đây không phải là tiền ạ?
Chẳng ai như bố, chẳng để ý đến thái độ của con:
- Là tiền, nhưng tiền này giờ không tiêu được, chỉ mang đi bán đồng nát thôi...
Đức thẫn thờ sắp khóc. Lúc ấy bố mới nghĩ ra để an ủi con:
- Không sao, không cần tiền này nữa, bố vẫn mua cho con xe đạp mà. Mua xe thật đẹp. Nhưng mà phải để mai. Bây giờ bố phải đi đã.

Bố đi rồi, Đức nước mắt vòng quanh. Thấy mẹ về chỉ lững thững ra mở cổng thôi.
Mẹ ôm Đức vào lòng.  Mẹ đọc thấy sự thất vọng tràn trề trong mắt Đức. Bởi mẹ đã chứng kiến con từng nâng niu, từng chăm chút, từng nuôi dưỡng niềm tin bằng những đồng xu nhỏ...
Thương Đức quá, mẹ bảo :
- Bố trêu con đấy. Tiền này vẫn mua được mà.
Đức dè dặt hỏi:
- Thật không hả mẹ
- Thật chứ. Mai mẹ sẽ mang tiền này đi với bố mua xe cho con. Con thích xe màu xanh phải không?
Đức gật đầu, nhưng mẹ vẫn thấy Đức không vui.

Ừ, mẹ cũng thấy không vui. Những hy vọng được cần mẫn thắp lên hàng ngày, chỉ cần một sự vô tâm tí xíu thôi cũng làm niềm tin bị thương tổn, mặc dù sự vô tâm không phải là bản chất, mặc dù yêu thương rất nhiều nhưng chỉ thiếu một chút tinh tế mà thôi....


Con lợn đất để nguyên chứa đựng cả một trời mơ ước.
Khi lợn đất không còn, niềm tin cũng tung toé như những đồng xu...
Vậy thì cố gắng giữ, đừng đập vỡ.

Hình như mẹ lại "lắm chuyện" rồi
....

PHỐ HIẾN

Phố Hiến
21:42 1 thg 2 2012Công khai48 Lượt xem 4

Sinh ra tại Hưng Yên, lấy chồng Hưng Yên vậy mà mình vẫn chưa biết Phố Hiến, chưa biết cây nhãn tổ ở đâu. Lạc hậu quá.
Tết này được nghỉ dài ngày, lại về quê, nên mình đề nghị tranh thủ đi thăm nơi được mệnh danh "Thứ nhất Kinh Kỳ, thứ nhì Phố Hiến". Từ quê chồng đến thành phố Hưng Yên có hơn 20 km thôi.

Cảm nhận đầu tiên là đường rộng quá.  Đường mới, phố mới, lại là đồng bằng, nên cứ thấy thênh thang. Việt bảo bố đi chậm, hạ kính xuống để quay camera. Việt thuyết minh cứ như MC. Hay ra phết,  nhưng mỗi tội thỉnh thoảng lại ngắc ngứ "à.. à...ờ... ờ"
, khiến Đức phải trợ giúp. (Về nghe lại đoạn này thấy MC toàn nói mò, sai nghiêm trọng về địa lý và lịch sử
)

Dọc đường bờ đê, công ty cây xanh môi trường cắt tỉa những hàng rào bằng cây thật đẹp. Ô cỏ trang trí cũng vậy. Có lẽ mới làm nên rất sắc nét, chỉn chu.

Đi lòng vòng một vài đường phố thì dừng lại tại chùa Chuông. Chả thấy tên chùa (hay là tại không biết đọc chữ Nho), hỏi mọi người thì mới biết là chùa Chuông. Chùa có khuôn viên khá rộng. Nhưng đang trùng tu cải tạo nên vẫn còn dang dở ngổn ngang. Chỉ thấy các bạn học sinh là nhiều. Ấn tượng nhất ngay từ cổng vào là một cây cầu đá bắc qua cái ao nhỏ. Hệ thống tượng Phật trong chùa Chuông rất phong phú. Có cách sắp xếp na ná như Vạn Niên ở Hồ Tây.

Nghe nói Hưng Yên nổi tiếng nhất là Đền Trần nên mình muốn đến đó.  Đường Bãi Sậy. Tìm được chỗ đỗ xe cũng khá là vất vả, phải đi bộ một đoạn dài.
Khuôn viên đền Trần hẹp, sát đường quá nên bớt đi vẻ thâm u cổ kính. Thường những ngôi đền chùa mà có nhiều cây cổ thụ như si, đa, bồ đề thì mới làm tăng cảm giác linh thiêng, huyền bí.
Thấy Việt và Đức đọc mãi hai khung chữ treo ở cửa đền ghi lại đánh giá và nhận xét của đại tướng Võ Nguyên Giáp về Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, mình bảo Việt chụp lại về đọc. Việt hỏi một câu khiến cho mình cười rũ ra: " Ơ, thế mẹ ơi, hôm nay con mới biết Đức Thánh Trần, Hưng Đạo Vương là Trần Quốc Tuấn.... Con cứ tưởng đấy là hai ông"
!!! Hi hi. Chả trách  bộ giáo dục phải nháy đèn đỏ báo động về con số học sinh lơ mơ với lịch sử nước nhà.
Chuyện này thì Đức giỏi hơn. Đức bảo như một ông cụ non: 'Anh chả chịu đọc sách gì cả.  Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn được nhân dân phong là Thánh, thường gọi là Đức Thánh Trần và lập đền thờ ở nhiều nơi."
Việt lại một lần nữa ngớ ra: "Thế mẹ ơi, ngày trước mẹ bảo bán khoán con cho Đức Thánh Trần là bán cho ông này à?" 'Ừ".  Việt cứ ngơ ngác như con gà tồ, và thế là để giải đáp thắc mắc của  cậu cả, mình phải mất hơn 10 phút trình bày.


Lễ đền Trần và lễ Mẫu xong, sang Nguyệt Hồ. Mình chợt nhớ đến một người bạn, năm ngoái đi Đền Trần đã làm thơ ngay tại chỗ về nơi này  và gửi qua tin nhắn cho mình. Mình bất giác nhìn quanh quất với một ý nghĩ vu vơ, biết đâu hôm nay lại gặp...
.
Thực ra khu này không có gì nổi bật lắm. Các trò chơi trẻ con nghèo nàn, cũ kỹ. Lạnh nên không cho bọn trẻ đạp vịt. Thế nhưng Đức và thằng em họ vẫn cứ đòi trèo lên đu mặt trời và xe máy. Đu này cao có 8m tính từ mặt đất thôi. Mà Đức đã đu nhiều lần ở công viên nước rồi, cao thế cơ mà vẫn thích leo lên. Cho đi mấy vòng rồi bắt xuống. Vẫn còn tiếc rẻ. Hâm thế chứ.
Chơi  một lúc đói bụng, Đức đòi ăn xúc xích. Từ hôm đọc bài bên blog bác Thanhthuoc nói về ăn xúc xích làm tăng khả năng ung thư tuyến tuỵ, gọi Đức cho Đức đọc, cu cậu cũng sợ, vì xúc xích là món khoái khẩu của Đức. Đức bảo cho con ăn một cái thôi, xem xúc xích Hưng Yên có ngon không,
. Biết là không đảm bảo vệ sinh rồi, nhưng cu cậu khéo mồm quá, mẹ chiều vậy. Lạy giời về đừng có phải uống berberin


Lên xe đi xem cây nhãn tổ. Mình cứ tưởng là một cái cây cao to lắm, nhưng cũng bình thường. Một bác lớn tuổi bảo "cây này chỉ là cành chiết của cây nhãn tổ thôi". Cây nhãn thì không sao, nhưng mấy cây cột chống đã mục cả. Có một nhóm các bạn, chắc là sinh viên xem xét, ghi chép rất kỹ các văn bản. ký tự từ trong nhà thờ ra đến ngoài bia khắc.

Còn một địa điểm mình muốn đến nữa là Văn Miếu. Có lẽ đây là giá trị văn hoá, giá trị tinh thần của Phố Hiến. Hưng Yên nổi tiếng với cây nhãn tổ, cây nhãn tiến vua. Và Văn Miếu là nơi thể hiện đất học, khoa bảng sau kinh kỳ cùng với một thương cảng trên bến dưới thuyền mang thương hiệu Phố Hiến.

Thế nhưng chưa kịp đến Văn Miếu thì tài xế đã có điện thoại gọi về. Chán thế chứ.

Hai tiếng đồng hồ cho một lần thăm Phố Hiến quả là ít ỏi. Mình chẳng đi được mấy. Nhưng cũng kịp nhận ra một thành phố hiền hoà, êm ả. Không khói bụi, không ồn ào và có một chút gì đó nao nao...

5/1 Nhâm Thìn

NGƯỜI LỚN

Người lớn
21:47 28 thg 3 2012Công khai128 Lượt xem 13


Chiều mẹ đi làm về là Đức xin mở máy tính ngay. Mẹ hỏi " Con làm gì". Đức trả lời "Con có việc mẹ ạ". Nghe ghê chưa, cứ như là người nhớn.

Đức mở máy , vào google rồi gọi điện cho Long. Long sang, hai thằng chúi vào máy. Mẹ rất tò mò. Không biết các con làm gì.

Mẹ nghe Đức nói:
- Đây nhé, tớ sẽ tìm cho cậu mẫu đơn xin vào đội. Nhưng trước hết, cậu phải đọc cái này đã....
- Cái gì?
- Lịch sử đội thiếu niên tiền phong.
- Ui giời. Sao phải đọc cái đấy. Tớ chỉ chép đơn xin vào đội thôi.
- Không được. Muốn vào đội phải hiểu lịch sử đội chứ. Năm ngoái tớ vào đội, mẹ tớ cũng bắt tớ phải đọc cái này.
- Mẹ cậu có phải là cô giáo đâu mà bắt được?
Mẹ suýt phì cười khi nghe Đức trả lời:
- Mẹ tớ bắt được. Dì tớ dạy cấp 3 mà vẫn phải nghe lời mẹ tớ. Cô giáo mình còn ít tuổi hơn mẹ tớ nữa. Người lớn thì bắt được trẻ con chứ...
Mẹ tủm tỉm đi ra, kệ cho Đức làm công tác huấn thị và thuyết khách.


***

Đến tối, Đức háo hức đợi chương trình trực tiếp bình chọn Vietnam Got Talent vì Đức hâm mộ Nguyễn Đặng Đăng Khoa. Cả nhà mình cũng giống Đức vì Đăng Khoa thật là tài năng với những bước nhảy điệu nghệ. Trước khi công bố những người lọt vào vòng chung kết, Đức đã khẳng định:
- Chắc chắn Đăng Khoa là người có tấm vé đầu tiên.
Thế nhưng những gì diễn ra sau đó thì không giống như kịch bản của Đức. Đức nhăn nhó, Đức bức xúc, Đức mặt căng như dây đàn theo dõi màn hình. Khi Đăng Khoa khóc ở top 3, mẹ nghe Đức nói:
- Đăng Khoa bình tĩnh. Đừng khóc. Không việc gì phải khóc. Bạn sẽ chiến thắng.
Đến lúc vị giám khảo cuối cùng Thành Lộc tuyên bố chọn Dương Mạnh Hoà thì cả nhà ồ lên. Mẹ nhìn sang thấy nước mắt chảy trên má Đức. Thương thế.


Mọi người bàn tán ồn ào. Rồi quay qua trêu Đức. Bất chợt Đức nói:
- Con mà là Dương Mạnh Hoà, con sẽ tuyên bố nhường cho Đăng Khoa, vì Đăng Khoa còn bé thế cơ mà. Đằng này anh ấy lại nhảy lên vui mừng. Như thế không xứng đáng là người lớn. Cười trên nỗi đau khổ của người khác.

Hình như cả nhà chợt sững lại. Đức nói đấy ư? Ông cụ non từ bao giờ thế? Những ai vừa cười trêu Đức hình như thoáng qua một chút ngượng ngùng...


***

Ngày hôm nay mẹ thấy Đức mang lại cho mẹ hai lần thú vị. Mẹ cứ nghĩ về con mãi không thôi. Yêu Đức lắm ấy .

TIẾNG CHUÔNG CHÙA

Tiếng chuông chùa
11:25 28 thg 12 2009Công khai10 Lượt xem 1

Chẳng phải mồng một, hôm rằm
Mình ta, ta vẫn cứ chăm lên chùa

Nỗi niềm đem bán và mua
Đầy vơi quang gánh, thiếu thừa hai vai

Đường đời bước ngắn, bước dài
Chắp tay thu lại bên tai mõ chùa!

Bình tâm với nắng với mưa
A Di Đà Phật... nghe Mùa hồi sinh... 
 
 
***
 
Tiếng chuông chùa II
 
11:24 16 thg 12 2009Công khai10 Lượt xem 1
 
Quên đi giông gió cuộc đời
Bằng an tĩnh tại trong lời tụng kinh
Đầy vơi thế thái nhân tình
Buồn đau chìm xuống, nổi nênh nụ cười!
Chát chua cũng nở trên môi
Tiếng chuông vớt được... hồn tôi cuối ngày...!.

2009 NTU
 
 
***
 
Tiếng chuông chùa
11:21 16 thg 12 2009Công khai11 Lượt xem 1
Ta đi mượn tiếng chuông chùa
Đem về gọi nắng để xua mưa dầm
Chuông kêu, đời vẫn lặng câm
Nắng chang chang nắng, mưa dầm dầm mưa!
Hỏi sư, chẳng thấy sư thưa
Chỉ nghe tiếng lá đa chùa gọi nhau...

NTU2009

Tây Phương

Tây Phương
11:30 3 thg 1 2010Công khai2 Lượt xem 0

Vi vu tiếng gió trên đồi
Thinh không lốc cốc tiếng đời từ bi
Trầm luân lặng sóng rầm rì
Khói hương mờ ảo, vân vi tan dần...
Ái, ố, hỉ, nộ, tham, sân...
Cân bằng trong gánh đường trần ta mang.
( Chùa Tây Phương 01/01/2010) NTU

ĐI CHÙA ĐẦU NĂM

Đi chùa đầu năm
11:19 20 thg 2 2010Công khai3 Lượt xem 0

Rũ hết vân vi gạn lắng lòng
Ta neo hồn lại với sắc không

Buồn vui bỏ lại bờ tục luỵ
Phật pháp khai thông nắn lại dòng

Ta biết phận bèo trôi ngược nước
Đâu cần bỏ đục để theo trong

Chỉ xin thanh thản mà vững bước
Dìu thuyền qua được khúc sông cong!. (NTU)

NHUỘM TÌNH

Nhuộm tình
 
11:49 24 thg 3 2010Công khai15 Lượt xem 0
 
Em đã nhuộm tình ta vào đất
Để màu nâu ở một góc khiêm nhường
Em đã thu dư âm của giọng cười, tiếng khóc
Vào tiếng chuông đồng thánh thót thinh không...

Ta không đo được xa gần khoảng cách
Khi cuộc tình gặp băng giá mùa đông
Mỗi khi lên chùa gặp tiếng chuông hoài vọng
Lại thấy lòng minh...vỗ sóng....tựa dòng sông!.(NTU)

TỰ NHẮC

Tự nhắc
11:06 15 thg 5 2010Công khai11 Lượt xem 0

Lại tìm về với tiếng chuông
Vọng ngân như kéo rút hồn thành tơ
Khói hương sao cứ vật vờ
Để ai ngơ ngẩn, ngẩn ngơ với chiều!

Chân đừng trượt nhé... rong rêu
Tóc đừng rối nhé... dẫu nhiều... gió bay
Tay ơi, đừng nắm ...bàn tay
Mắt ơi, đừng gặp...những ngày....chùa xưa!
***(Hôm qua 1/4 Canh Dần)***.

TRĂNG NGÀ

Trăng ngà
09:55 22 thg 6 2008Công khai19 Lượt xem 2

Ngàn năm sóng vỗ bến đời
Để cho bên lở, bên bồi xót xa
Vẹn nguyên như ánh trăng ngà
Thế mà cũng khuyết, thế mà cũng vơi.... NTU
  • MÕ

    • 18:33 19 thg 4 2011


    Ngược dòng, đọc đến bài này
    Thôi đành phải thốt: Thơ hay nhưng buồn!
  • Nguyệt Vũ
    Rất thích bài thơ nhỏ này, chúc ngủ ngon

PHÙ DUNG

Phù Dung
10:27 10 thg 3 2009Công khai4 Lượt xem 0

Trời sinh ra đoá phù dung
Để cho bạc phận má hồng riêng ai
Đời hoa ngắn lắm, không dài
Nhưng đủ rực rỡ, dẫu phai cuối ngày

Rượu tình chưa thấm để say
Má hồng chưa thắm, hao gầy sắc xuân
Thà như hoa - nở một lần
Còn hơn suốt kiếp hồng trần dở dang!

NTU 2009

BÃO

Bão
21:48 20 thg 4 2011Công khai16 Lượt xem 3
 
Nằm nghe gió thét, mưa gào
Đưa tay kéo cửa, bão vào trong tâm!
Khuấy tung một mạch nước ngầm
Từ lâu...đã chảy....âm thầm....trong tim!

Ước mình
cũng được nổi chìm
Tự do
Thoát khỏi "lặng im"....một lần!

Sáng ra...
Thấy bão tan dần
Cây non đang hát
Tần ngần....
Lại thôi.....
NTU

HOA HỒNG

Hoa Hồng
 
18:52 19 thg 7 2011Công khai23 Lượt xem 19
 
Sau những giọt nước mắt của em
Anh lại làm lành mua hoa hồng tặng vợ
Cứ mượn tay con để làm em không nỡ
Hờn giận mà chối từ.

Chẳng ai cầm vào cánh thắm thướt tha
Em sơ ý, gai đâm tay buốt giá
Con cứ vô tư khen hoa hồng đẹp quá
Mắt mẹ mờ hơi sương.

Mua hoa hồng, với anh, việc quá đỗi bình thường
Nhận hoa hồng, với em, cũng như thành thông lệ

Những vết gai đâm vào tay, có lẽ
Đang dần dần thành chai.
Ý nghĩa của hoa hồng, có lẽ
Cũng dần dần nhạt phai?

711- NTU

PHƯỢNG CUỐI

Phượng cuối
13:28 24 thg 7 2011Công khai12 Lượt xem 8


Chỉ còn một chùm hoa
Nao lòng đang sót lại
Trên thân cây phượng già

****

Cả một hàng phượng vĩ
Lá xanh rì từ lâu
Riêng gốc cây cụt ngọn
Vẫn chùm hoa thắm màu.

Phải chăng từ thương tích
Cây gồng mình chịu đau
Để mùa sau kiêu hãnh
Trả tên về cho nhau?

****

Chỉ còn một chùm hoa
Như niềm tin sót lại
Cháy trên cây phượng già.




22711. Gặp hàng Phượng Vĩ khi qua Sóc Sơn. Lấp ló một vầng lửa đỏ từ xa. Đến gần nhận ra vầng lửa đỏ ấy cháy từ một thân cây cụt hết cả cành và ngọn.
Chợt nghĩ, đã là Phượng thì dẫu tả tơi vẫn cố dành cho đời hoa đỏ....

TRỞ VỀ

Trở về
10:25 20 thg 10 2008Công khai20 Lượt xem 0

Nâng trên tay quà tặng
Của người từ xa xôi
Ngỡ bến xưa sóng lặng
Gió nấc lên từng hồi !
Ta giấu vào ngăn tủ
Một ốc đảo đơn côi
Xót xa nhìn quá khứ
Để trở về tinh khôi.

NTU 2009

RU SÓNG

Ru sóng
 
11:40 27 thg 1 2010Công khai12 Lượt xem 0
 
Có lẽ nào giữa dòng đời xa lạ
Ta vô tình gặp lại dấu chân ta?
Có lẽ nào lúc bóng tối nhạt nhoà
Một đốm nắng đã cố tình lạc bước?

Phận bèo trôi xuôi theo dòng con nước
Bến tương phùng là góc khuất chân mây
Góc nhớ quên ta giấu kín nơi này
Thôi khắc khoải...
Sóng ơi,
Đừng vỗ nưã!

NTU 2009

GIAO THỪA

Giao thừa
11:16 20 thg 2 2010Công khai14 Lượt xem 0
 
Bâng khuâng chờ đợi phút sang canh
Khói hương ta đốt bỗng chòng trành
Hoa pháo từng chùm rơi xuống phố
Em cũng rơi về... phía không anh...

LẠC LỐI

Lạc lối
 
09:21 27 thg 5 2011Công khai39 Lượt xem 41
 
Gió vờn tung quá khứ
Manh áo cũ khép tà
Và thế là khuy đứt
Kỷ niệm ùa chạy ra!

Em quờ tay vơ vội
Cất trở vào góc xa
Hoang mang lo lạc lối
Chiều buông trong nhạt nhoà.....!

                   (NTU)

QUÀ KHÔNG GỬI

Quà không gửi
06:40 11 thg 6 2011Công khai34 Lượt xem 23


Có chút gì len lỏi chiều nay
Nắng gắt thế mà hoàng hôn nhàn nhạt
Trăng buông xuống một nỗi niềm man mác
Đêm trở mình nghe lá đếm thời gian....

Em chợt nhận ra và quá đỗi bàng hoàng
Dòng ký ức dừng tại trang vừa mở
Sinh nhật anh....vậy mà em không nhớ
Mùa cõng tuổi đi qua......xa lắm những vui buồn.....

Ta không để cho nhau một vết xước tâm hồn
Nhưng nơi ấy hằn rõ ràng nếp gấp
Phút xao xác ta trở về tìm đọc
Thấy bâng khuâng...thấy day dứt....dâng đầy....

Phải thế không, mà em thức đêm nay
Nghe dĩ vãng đang khẽ khàng gõ cửa
Bản nhạc xưa không còn ngân rung nữa
Sao sóng lòng vẫn vọng những dư ba......

Trốn ai....vào phía... nhạt nhoà
Câu thơ.... nghiêng góc trời xa ... tặng người....

                                              NTU 6/2011

THU CHẾT

Thu chết
13:11 17 thg 8 2011Công khai14 Lượt xem 33


Hồn thu em cất giấu
Mại mềm trong câu thơ
Nay mở ra xem lại
Hồn thu ơi..... sững sờ!

Thương mùa thu đã chết
Để nắng vàng hanh hao
Câu thơ còn hằn vết
Dấu heo may cứa vào!

Trả thu về trời đất
Câu thơ thành chênh vênh
Sóng không còn trong mắt
Niềm tin giờ lênh đênh....


1782011- NTU

SEN NỤ

Sen nụ
 
07:54 7 thg 9 2011Công khai28 Lượt xem 23

Bất ngờ nhận được điện hoa
Mười bông sen trắng
Chiều tà
Nắng lên!

Trắng xanh từng cánh hoa mềm
Bao năm vẫn thế. Nụ sen không cười.

Mãi mãi là búp, sen ơi
Lặng thầm giấu kín những lời thẳm sâu.

Vẹn nguyên xúc cảm ban đầu
Tinh khôi sen nở trong nhau dịu dàng.....

***

Mùa đi cùng với thời gian
Góc riêng... giữ lại.... một làn.... hương xưa....

150709 NTU

LẠC ĐỀ

Lạc đề
 
15:57 12 thg 9 2011Công khai37 Lượt xem 32
 
Tình đã khép, thu không vàng nữa
Sao lá còn thắp lửa trên tay
Thẫn thờ nhìn sợi khói bay
Tàn tro ai đốt mà cay mắt mình....?

Ký ức khép, sao hình hài cũ
Khoảng mong manh cứ rủ nhau về
Heo may thổi dọc lời thề
Làm sao xõa tóc để che gió lùa.....?


12911 NTU

BẾN VỠ

Bến vỡ
10:52 10 thg 11 2009Công khai14 Lượt xem 0
 
Mỗi lần về Bến Thời Gian
Nhón chân rẽ nước khẽ khàng....sợ đau!

Hôm qua thấy sóng nát nhàu
Bến riêng vỡ vụn trong màu mắt ai!
(NTU)

GẶP NGƯỜI DƯNG

Gặp người dưng
 
12:37 7 thg 1 2010Công khai23 Lượt xem 1
 
Hôm qua gặp lại người dưng
Vào kho Quá Khứ lục tung tìm đồ
Đâu rồi kỷ niệm ngày xưa?
Để ta tựa cửa, thẫn thờ...mặn môi!

Ta gom đi đốt hết rồi
Tàn tro ta đã thả trôi theo dòng...

Người về khuấy đục, tìm trong
Bến thời gian lại sóng lòng ngổn ngang!

           NTU

GỌI XUÂN

Gọi xuân
 
11:34 8 thg 1 2010Công khai8 Lượt xem 0
 
Ta đi về phía mùa xuân
Sau lưng để lại nợ nần nhân gian...

Trừ đi một chiếc lá vàng
Cộng thêm một chút đa đoan với đời!

Xoè tay hứng giọt xuân rơi
Đào phai sắc thắm...khóc người...bỏ xuân
(NTU)

KHÚC RU

Khúc ru
12:26 29 thg 9 2010Công khai18 Lượt xem 0

Đắng cay ôm cố vào lòng
Ngọt ngào lại cứ đẩy vòng cho xa...

(Người thân thì chẳng nhận ra
Người lạ lại cứ như là người thân)

Để ta rối bước phù vân
Nửa mong chia sẻ, nửa cần lặng im!

Nghiêng lòng một chút, thuyền chìm
Vững chèo, giữ lái, con tim lại buồn!

Tỉnh say trong giấc chập chờn
Vùi thơ xuống gối, ru hồn ngủ yên!

                         NTU

MỘT ĐƯỜNG TƠ

  Một đường tơ
 
12:34 16 thg 12 2010Công khai18 Lượt xem 0

Hình như... em đã nhớ anh
Khi đọc lại những vần thơ ngày cũ
- Chẳng phải đâu, em trấn an tự nhủ
Chút gió chiều... rung nhẹ... một đường tơ...

Có một lần hình như em đã mơ
Bơi trở lại với dòng sông quá khứ
- Yếu bóng vía! Tin gì trong giấc ngủ
Em lắc đầu...vương nhẹ... một đường tơ...

Và bây giờ anh có ở trong thơ
Chút lãng đãng đã ẩn vào câu chữ
Em lặng lẽ giấu đi lời tự thú
- Có lẽ nào... mình vấp... một đường tơ...?!.(NTU)

ĐỪNG KỂ VỚI EM

Đừng kể với em
 
10:48 30 thg 4 2009Công khai9 Lượt xem 0
 
Anh đừng kể với em về những giấc mơ
Bởi sau đó thể nào em cũng khóc
Cũng đừng nhắn tin nói rằng mình cô độc
Em chẳng thể ngăn những tiếng nấc nghẹn ngào!

Mình bây giờ chẳng thể nắm tay nhau
Ta quay lưng mỗi người về một phía
Thì anh ơi, đừng nặng lòng đến thế
Dĩ vãng rồi mà...xin quá khứ ngủ yên!

Bến thời gian...sóng vẫn cứ xô thuyền....
Em theo lái dập dềnh dòng trong, đục
Đêm vẫn ngân khắc khoải bài tự khúc
Nhưng chẳng bao giờ... em kể với anh đâu !.(NTU)

ĐỒNG CẢM

Cho bạn bè

  Đồng cảm
 
11:52 25 thg 3 2010Công khai6 Lượt xem 0
 
Dằn lòng thức đợi bình minh
Để hạnh phúc không thể tan như khói

Sao người hiểu những điều ta không nói
Thu vàng rơi...một giọt nắng vô tình?

Ta vay tiếng chuông chùa cho quá khứ hồi sinh
Hát ru mình bằng câu thơ hoài niệm
Cho say ngủ những giấc mơ chưa bao giờ mầu nhiệm
Gánh ân tình... nặng lắm, chẳng trở vai...!

Thơ ta viết cho mình, hay ta viết cho ai
Cũng thành cây gậy chống
Mượn sự đồng cảm của người dưng ta tết làm cánh võng
Một thoáng giữa cuộc đời....
Hồn nghiêng ngả chơi vơi.....

ĐỒNG CẢM

  Đồng cảm
 
11:52 25 thg 3 2010Công khai6 Lượt xem 0
 
Dằn lòng thức đợi bình minh
Để hạnh phúc không thể tan như khói

Sao người hiểu những điều ta không nói
Thu vàng rơi...một giọt nắng vô tình?

Ta vay tiếng chuông chùa cho quá khứ hồi sinh
Hát ru mình bằng câu thơ hoài niệm
Cho say ngủ những giấc mơ chưa bao giờ mầu nhiệm
Gánh ân tình... nặng lắm, chẳng trở vai...!

Thơ ta viết cho mình, hay ta viết cho ai
Cũng thành cây gậy chống
Mượn sự đồng cảm của người dưng ta tết làm cánh võng
Một thoáng giữa cuộc đời....
Hồn nghiêng ngả chơi vơi.....

RƯỢU ĐÔNG

Rượu Đông
 
12:33 10 thg 12 2010Công khai13 Lượt xem 0

Góc riêng đợi suốt cuộc đời
Gặp nhau mà chẳng phải người... của nhau!
Chòng trành đắn trước đo sau
Rối bời giọt nắng, ướt nhàu hạt mưa...!

Anh đầy vơi với bốn mùa
Chút Thu cứ thả gió lùa góc em...

Trái ngang khi...lạ thành quen
Và quen thành lạ với em mất rồi!

Vô tình anh để Thu trôi
Cố tình em nhặt lá rơi cho mình
Gom Thu gạn nắng ủ tình
Góc riêng em cất một bình rượu Đông..
(NTU)

GIẤC NGỦ ĐÔNG CỦA LÁ

Giấc ngủ đông của lá
 
12:39 9 thg 1 2011Công khai10 Lượt xem 0
 
Đối diện mình khi cuộc sống lặng im
Sự vu vơ cứ xoay tìm nỗi nhớ
Chẳng xa cách mà ngập đầy trắc trở
Biết quá gần mà vạn nẻo chông chênh!

Ai thấy trên trời một mảnh trăng vênh
Thì mới nhận ra cái khoảng mình hao thiếu
Không nói ra nhưng chúng mình đều hiểu
Có sự lắp ghép nào không vết nứt đâu anh?!

Tìm niềm vui trong rung cảm mong manh
Để biết rằng thu vẫn còn gõ cửa
Dẫu chẳng thể ôm vào lòng thu nữa
Cũng tin rằng thu đã ấm trên môi...

Nỗi nhớ gần...nỗi nhớ lại xa xôi....
Không bất chợt mà dịu dàng nhè nhẹ
Ta nhận thấy mơ hồ và rất khẽ
Tiếng cựa mình của lá - giấc ngủ đông...

Góc trời gần, người có nhận ra không?!.(NTU)

TẠM BIỆT MÙA THU

Tạm biệt mùa thu
22:27 10 thg 4 2011Công khai10 Lượt xem 4
Xao xuyến đợi chờ từng âm sắc mùa thu
Để nắng nhẹ, để mây bay, để gió lùa tóc rối
Thu đi qua mới thấy mình nông nổi
Heo may về...nâng lá úa trên tay!

Buông thu ra, ta gửi lại nơi đây
Một chiếc lá không rõ ràng màu sắc
Vẫn còn xanh, chưa đủ vàng, thầm nhắc
"Chẳng nơi nào, duy nhất, một mùa đâu"...

Mùa đi lướt qua nhau
Chưa nhận ra thay đổi
Ta đi lướt qua nhau
Để lại vùng gió thổi...

Em viết  câu thơ cuối
Dành Tạm Biệt Mùa Thu!
11.4.11.NTU

THƠ CHO NGƯỜI LÀM THƠ

Thơ cho người làm thơ
08:26 28 thg 4 2011Công khai20 Lượt xem 12
Vịn thơ lòng nhẹ bớt
Có đúng vậy không anh
Sao em nghe xa xót
Mặn chát đêm lữ hành!

Anh giấu gì trong cỏ
Anh giấu gì trong hoa
Mà sao nghe trong gió
Vọng lại điều thiết tha!

Anh lấy thơ làm gối
Ru những giấc nhọc nhằn
Mượn thơ làm gậy chống
Những muộn phiền tháng năm?

Ừ thôi anh cứ viết
Những câu thơ trải lòng
Con sóng đời thao thiết
Cứ duềnh trên bến sông....

Em không là thuyền nhỏ
Ngụp lặn dòng sông thơ
Nhưng xin làm ngọn gió
Mong manh giữa đôi bờ...

Chỉ xin ...anh....hãy....hiểu....
Đời... là thực.....không mơ....!
(NTU) 26.4.11

NHỮNG CÂU THƠ BUỒN

Những câu thơ buồn
17:42 6 thg 6 2011Công khai31 Lượt xem 21
Khoác lên tấm áo Người Dưng
Câu thơ bỗng  hoá... một vùng heo may!
Sắt se gió thổi trên tay
Nôn nao mây trắng xếp đầy ngổn ngang....!

Mong manh như chiếc lá vàng
Tròng trành chao đảo xoay ngang giữa trời!

Yêu hay là ghét, người ơi
Hờn hay là giân những lời vu vơ...?

Lẽ nào rút ruột nhả tơ
Nước sôi luộc kén, bơ vơ ...thân tằm!

Khoảng trời riêng cứ lặng thầm
Xôn xao ngõ vắng thăng trầm bể dâu
Tiếng lòng than thở đêm thâu
Để cho tôi viết... những câu thơ buồn.......

                                   (NTU)

ĐÈN ĐỎ

Đèn Đỏ
22:31 25 thg 7 2011Công khai22 Lượt xem 20


Từ hai con đường vuông góc
Ngày mỗi ngày, mình lại đến gần nhau
Mây tương tư đã vương nhẹ trên đầu
Gió đồng cảm đã nhuốm màu nhung nhớ...

Em xao động trên con đường xưa đó
Do dự đôi lần trước ngả rẽ đèn xanh
Anh đang đợi em ở khoảng nắng mong manh
Em lùi lại....lo sợ mình say nắng....

Em cố gắng kéo dài thêm khoảng lặng
Để hồn mình mềm mại với giọt mưa
Để trái tim che chắn được gió lùa
Biết ngoái lại và nhìn xa phía trước....

Em đã chọn điểm ngã tư giao cắt
Chẳng có biển rẽ đâu. Đèn đỏ báo phân luồng
Nhìn anh qua, chầm chậm....phía khói sương...
Hạt mưa lạc... hoàng hôn buông tím phố....



"Hạnh phúc là bằng lòng với những gì mình có"
Em nghe chiều buôn buốt trượt qua tay...



Vẹn nguyên một mảnh trăng gầy
Em ôm hao khuyết cho đầy góc riêng!

2172011- NTU

BÔNG HỒNG TRẮNG



Bông Hồng Trắng
21:59 2 thg 8 2011Công khai19 Lượt xem 24


Một nghìn đoá hồng cho ngày lễ Vu Lan
Một vạn tấm lòng thay làm sao Tình Mẹ
Anh gặp em cuối sân chùa lặng lẽ
"Còn nhớ anh không", một câu hỏi thay chào!


Khói nhang mờ cho ánh mắt chênh chao
Hai bố con nép vào chiều tĩnh lặng
Ngực áo anh cài hoa hồng đỏ thắm
Nếp váy con...bông hồng trắng rưng rưng...

Ngôn từ của em bỗng bối rối ngập ngừng
Lời bài hát chợt vọng dâng khe khẽ
"Bông hồng trắng cho những ai...cho những ai...không còn mẹ..."
Tiếng chuông chiều ngân buốt xé thinh không!


Tuổi 42 cha vẫn có hoa hồng
Con 7 tuổi đã cài lên hoa trắng
Giọt xót xa đậu trên mi nằng nặng
Em ngước nhìn trời cho xa xót đừng rơi!


Chạm tay vào nỗi đau người
Bông hồng trắng... trắng nỗi đời... ngổn ngang!
8/2010 - NTU

VIẾT VỀ NGƯỜI CÓ HOÀN CẢNH ĐẶC BIỆT

Viết về người có hoàn cảnh đặc biệt
13:45 7 thg 8 2011Công khai23 Lượt xem 19


Người đàn bà ấy ngồi nhìn ra cửa sổ
Không ngắm bóng mình trong gương
Lơ đãng hay đăm chiêu thả hồn vào gió
Đuổi theo những mộng mị vô thường....?

Bất giác đưa tay vuốt tóc
Nỗi buồn theo sợi rụng xuống vai
Nén nhẹ tiếng thở dài
Chị nhặt tóc lên vo cho tròn lại.

Những chấn song đã mòn bóng vết thời gian
Cái dáng ngồi vẫn không hề thay đổi
Những đắm đuối, những trở trăn, những dạn dày, nông nổi
Chị từng gói vào thơ để bay ra với mặt trời...


Nếu không có những ngày đếm giá trị Tự Do
Liệu chị có biết  mình còn vùng ánh sáng?
Nếu không có một cuộc đời ảm đạm
Liệu có thoát thai không những con chữ, hình hài?

Em tiếc cho những muộn mằn còn sót lại chị ơi
Chiều chầm chậm ôm bờ vai mòn mỏi
Người đàn bà ấy đã soi gương trong bóng tối
Thắp lên cho mình một ngọn nến bình yên....


Chút chia sẻ này, xin chị nhận từ em!

LỖI TẠI CÂU THƠ

Lỗi tại câu thơ
08:46 21 thg 9 2011Công khai32 Lượt xem 25

"Sao em không viết những câu thơ thật vui
Để anh tin là em đang hạnh phúc?"

Ôi, bất lực. Sau hàng giờ thao thức
Cả màn hình một màu trắng lặng câm....

***

Mình biết người vẫn theo dõi âm thầm
Có tiếc nuối. Có xót xa. Có hờn ghen trong đó
Ta chẳng đan tay thì làm sao trách gió
Ngủ ngoan hiền trong mắt lưới tình yêu...?

Đừng hỏi tại sao những giọt nắng cuối chiều
Lại lẩn khuất chút sương mờ bảng lảng
Phút xao lòng gục đầu vào dĩ vãng
Thơ lỡ lời, sóng khoả bến sông xưa....

Dẫu tâm hồn có một góc gió lùa
Không có nghĩa cả trái tim đều ướt
Không phải thấy lá vàng rơi thưa thớt
Là đất trời đã xao xác vào thu...



Chỉ là.. lỗi tại câu thơ
Mỏng manh chuốt những vu vơ thành buồn.....

20911 - NTU

Cố Nhân

Cố nhân
22:41 24 thg 4 2012Công khai369 Lượt xem 44




Người về khuấy chén giao bôi

Chênh chao đáy mắt một trời bão giông!


Ngụm ngọt dằn sóng tự lòng
Ngụm cay ngăn lại những dòng châu sa.


Tay này giờ của người ta
Tình này giờ của nhạt nhoà khói sương
Người về nhặt lại dư hương
Cời tàn tro
Đốt yêu thương
Cuối ngày!


Cụng ly ... tay lỡ ... chạm tay

Thương người mượn rượu giả say trước người!
Cụng ly .... méo mó nụ cười...
Thương mình chèo chống bằng lời xã giao.


***


Đêm về
Thương giấc chiêm bao

Chạm gờ hiện thực
Nghẹn ngào....
Cố Nhân.....!



NTU- 24/4/2012

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

...
16:55 7 thg 10 2012Cá nhân355 Lượt xem 37


Dẫu em mượn mùa thu
Để nói về nỗi nhớ
Dẫu em mượn lời gió
Để nói về niềm thương
Dẫu em mượn con đường
Để nói về đích đến
Dẫu em mượn tơ nhện
Để nói về vấn vương
Dẫu em mượn đêm trường
Để nói về trống vắng...


Thì xin anh im lặng
Đừng soi từng câu thơ
Đừng dò xét giấc mơ
Đừng cân đong ẩn ý...


Trái tim và lý trí
Chưa bao giờ xa nhau
Em nhào trộn sắc màu
Tô vào thơ thôi ạ!


***

(Nếu em thấy xác lá
Tơi tả rụng bên thềm
Cũng nín lòng, không hỏi
Cây khóc gì trong đêm!)



NTU 102012