BLOG Đồng Quê
Những bộc bạch cảm xúc khi đọc được những bài thơ hay !
Đăng ngày: 11:30 22-09-2011
Thư mục: Đến với bài thơ hay !
Khi đọc được bài thơ hay ''Lỗi tại câu thơ ''của Nguyễn Tố Uyên (Blog Tiếng Lòng )Tôi cũng lặng đi trước màn hình .Không phải thấy khó giải thích nỗi lòng khó nói với những người yêu thơ như tác giả đang bất lực ,thao thức vì câu thơ vu vơ của ai đó đã hỏi :
"Sao em không viết những câu thơ thật vui
Để anh tin là em đang hạnh phúc?"
Ôi, bất lực. Sau hàng giờ thao thức
Cả màn hình một màu trắng lặng câm....
Để anh tin là em đang hạnh phúc?"
Ôi, bất lực. Sau hàng giờ thao thức
Cả màn hình một màu trắng lặng câm....
mà vì bị thôi miên theo câu chữ của thơ ''Tố Uyên ''.Thường những người làm thơ hay bị gán theo những cảm xúc vui, buồn trong câu thơ nên việc độc giả thấy thơ ''Tiếng Lòng '' buồn ,họ nghĩ ngay đến
cuộc sống của tác giả không hạnh phúc .Điều này tác giả bài thơ trên
sau sự bất lực và thao thức thì cũng thốt ra được những giãi bày rất thơ
:
Mình biết người vẫn theo dõi âm thầmCó tiếc nuối. Có xót xa. Có hờn ghen trong đó
Ta chẳng đan tay thì làm sao trách gió
Ngủ ngoan hiền trong mắt lưới tình yêu...?
Thơ là một phần cuộc sống .''Thơ đưa ta đến những bến bờ không đến được ,người thơ tự thương mình và ai đó có thương ...'' Nhưng ''Thơ là cứu cánh của tâm hồn ''Đây là câu trích dẫn từ lời bộc bạch của nhà thơ (Dương Kỳ Anh ) . Người làm thơ thường giàu xúc cảm nên bộc bạch của Tiếng Lòng lại một lần nữa bày tỏ :
Đừng hỏi tại sao những giọt nắng cuối chiều
Lại lẩn khuất chút sương mờ bảng lảng
Phút xao lòng gục đầu vào dĩ vãng
Thơ lỡ lời, sóng khoả bến sông xưa....
Trong cuộc đời của mỗi con người ai cũng có một ''Khoảng Trời Riêng'' nó giống như cuốn nhật ký được dấu kỹ dưới đáy rương ,khi xúc cảm đến chẳng khác làn gió thu xao xác ,tuy gió hơi lay khẽ cũng đủ sức gợn mặt hồ thu lay động tâm hồn .Trái tim đa cảm run rẩy viết ra những câu thơ hay nhưng buồn ,một nỗi buồn len lỏi từ sâu thẳm ký ức của một thời vượt ra khuôn khổ ,như có ai đó vô tình đọc được cuốn nhật ký dấu kỹ dưới đáy rương bao ngày làm thổn thức những mong manh sâu lắng .Dù vậy nhật ký tuổi trẻ thường không tính cho cả phần đời sau này ,có những khoảng lặng theo đúng nghĩa của trái tim không sướt mướt dù trước đó nó đã từng run rẩy ,mong manh :
Dẫu tâm hồn có một góc gió lùa
Không có nghĩa cả trái tim đều ướt
Không phải thấy lá vàng rơi thưa thớt
Là đất trời đã xao xác vào thu...Tôi dùng hai chữ'' thôi miên ''là vì thơ Tiếng Lòng hay quá !Nó làm ngừời đọc phải đờ đẫn cuốn theo xúc cảm như thể đọc từ góc khuất đâu đó từ bản thể chính mình .Nhưng cuối cùng thì cũng thở phảo nhẹ nhõm với hai dòng cuối cho nhưng ai đã đọc thơ Tiếng Lòng .
Không có nghĩa cả trái tim đều ướt
Không phải thấy lá vàng rơi thưa thớt
Là đất trời đã xao xác vào thu...Tôi dùng hai chữ'' thôi miên ''là vì thơ Tiếng Lòng hay quá !Nó làm ngừời đọc phải đờ đẫn cuốn theo xúc cảm như thể đọc từ góc khuất đâu đó từ bản thể chính mình .Nhưng cuối cùng thì cũng thở phảo nhẹ nhõm với hai dòng cuối cho nhưng ai đã đọc thơ Tiếng Lòng .
Chỉ là.. lỗi tại câu thơ
Mỏng manh chuốt những vu vơ thành buồn.....
Mỏng manh chuốt những vu vơ thành buồn.....
Cuối cùng cho tôi cảm ơn những bài thơ hay đã làm cho những trái tim yêu thơ không chết ! Chúc những điều tốt đẹp đến với trái tim mong manh ,yếu mềm nhưng không dễ vỡ !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét