Đã có ngày lá xanh
Đã có ngày đơm nụ
Thì thời gian sẽ phủ
Màu chín lên quả lành...
***
Em chưa bao giờ để mắc lỗi với anh
Ngoài một góc nhỏ mong manh cho câu thơ quẫy đạp
Trái tim em, nhịp đập đâu có khác
Chỉ đôi lúc tâm hồn đi lệch sóng giao thoa
Chiếc lưới trách nhiệm, tình thương trùm lên hết ngôi nhà
Em yên ổn và chúng ta yên ổn
Đừng mất công canh giữ gắt gao, đừng lo ai bỏ trốn
Cánh bướm vàng, xa được mấy vòng bay?
Cái hiện thực là cái có trong tay
Cái ảo vọng là cái xây bằng gió
Cánh cửa lãng mạn một vài lần khép mở
Cho đam mê chao liệng cánh chim trời.
Em sống riêng em, chỉ từng ấy đó thôi
Thế là đủ cả một đời trú ngụ
Em cắt gọt, em gánh gồng câu chữ
Em trở trăn, em cũng tự cân bằng.
Trái bóng này tròn trịa những tháng năm
Bởi trong lòng được nén căng, rất chặt
Nên có thể lăn tròn trên mặt đất
Bỏ qua những vết hằn, mặc kệ những đòng đưa...
***
Sẩy sàng, đong nắng, đổi mưa
Tảo tần gieo hạt, gọi mùa hồi sinh
Niềm tin ở cõi tâm linh
Niềm tin đi ngược phía mình, chở che...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét